Thứ Năm, 29 tháng 5, 2014

TRUNG QUỐC BÀNH TRƯỚNG VÀ TAN RÃ


Lưu Trọng Văn
Nhà thơ Lưu Trọng Văn gửi đến Bauxite Việt Nam một bài viết lý thú, trong đó có đoạn:
Trong quá trình chuyển dịch này [chỉ những biến đổi mà khởi đầu là vụ việc Giàn khoan HU 981 gần một tháng nay tự động đột nhập hoành hành ngang ngược trong lãnh hải Việt Nam bất chấp Công ước quốc tế 1982, không chỉ làm dấy lên một không khí sục sôi phản đối của nhân dân nước ta đối với các thế lực Trung Nam Hải mà còn làm nhiều nước trên thế giới bất bình, quan ngại và đang có nhiều toan tính về phương cách giữ gìn ổn định Biển Đông] Nhân loại có thể sẽ chứng kiến sự trở lại một quốc gia đã từng rất huy hoàng làm nên nòng cốt của tộc Bách Việt đó là Văn Lang hoặc một phần của nó cách đây hơn 2000 năm là Nam Việt mà lãnh thổ bao gồm cả vùng Quảng Đông, Quảng Tây, Vân Nam, vươn ra cả đảo Hải Nam trước khi bị nhà Hán tàn bạo xâm chiếm. Một Nam Việt ấy sẽ tất yếu hợp nhất với Việt Nam theo lẽ “Thuận” thành một dải non sông nước Việt ngàn đời (tất nhiên bao gồm cả quần đảo Hoàng Sa, quần đảo Trường Sa) mà các tổ tiên Kinh Dương Vương, Lạc Long Quân cùng Mẹ Âu Cơ theo mệnh Trời đã tạo dựng nên. Một nước Việt với tư tưởng hòa hiếu lấy nền tảng là chữ “Thuận” mà cơ Trời đã định cho hình chữ S – hình Thái cực của âm dương hài hòa của Việt Nam sẽ là nơi hội tụ của tư tưởng Trung Đạo sống hòa bình, thịnh vượng bên một nước Trung Hoa của người Hán luôn mạnh mẽ văn minh nhưng đã vào khuôn khổ vốn có, khiêm nhường.
Đã đến lúc tất cả người Việt ở bất cứ đâu từ bờ Nam sông Dương Tử, từ Trung Nguyên nơi sừng sững núi Thái Sơn hay 90 triệu người đang sinh sống trên dải đất hình chữ S hoặc hàng chục triệu người đang sống khắp nơi trên thế giới là con cháu của Bách Việt nhận thức ra cùng cội nguồn của mình. Đồng thời cũng nhận thức ra sứ mệnh phục hồi và phát triển nền văn minh Bách Việt góp phần xây dựng, kiến tạo lại nền văn minh ấy phát triển rực rỡ xứng đáng là bản thể tô tem Rồng, dâng góp cho nhân loại các giá trị của mình để mãi mãi là một phần máu thịt không thể tách rời của nhân loại”.
Chúng tôi nghĩ có lẽ phải giới thuyết thêm một vài lời, rằng “biến đổi” mà nhà thơ họ Lưu nói đây không có nghĩa là ông muốn làm một nhà “dự báo” ngông cuồng, chỉ cho mọi người thấy nhữngtiền triệu cụ thể của việc Việt Nam sắp thâu tóm được hai tỉnh Quảng Đông và Quảng Tây Trung Quốc vốn xa xưa thuộc lãnh thổ của mình, hoặc giả ngược lại, Trung Quốc sắp thâu tóm được giải đất hình chữ S của chúng ta để sáp nhập vào Lưỡng Quảng của họ.
Không! Ngàn lần không! Xin bạn đọc hãy xem những gì trình bày của ông như một cách vận dụng Kinh dịch soi vào cái hiện hữu đang diễn ra trước mắt nhằm đề xuất một ý tưởng triết học cao sâu hơn, về khả năng biến đổi mang tầm vĩ mô nhìn theo địa-văn hóa: một cuộc vận động “Thế gian biến cải vũng nên đồi” có thể đang có tín hiệu sẽ xảy tới trong vòng nhiều thập kỷ thậm chí là thế kỷ, như đã từng xảy ra trên các chặng đường chuyển dịch rất lâu dài của văn minh nhân loại.
Vì là kẻ dốt Kinh dịch chúng tôi không dám có ý kiến gì bổ sung hay phản bác, chỉ xin chúng ta hãy cùng nhau suy ngẫm và thưởng thức.
Nguyễn Huệ Chi
Suốt chiều dài lịch sử của Trung Quốc (TQ) liên tục là những cuộc tách rồi nhập rồi tách các quốc gia. Nếu chúng ta hiểu sự vận hành của vũ trụ mà Kinh dịch của tổ tiên Bách Việt (người Việt chúng ta hiện nay là người thừa kế hợp pháp), đúc kết thành quy luật về sự dịch chuyển đồng nhất con người, trái đất và vũ trụ, thì bất cứ sự dịch chuyển nào dù của con người hay quốc gia đều phải tuân thủ lẽ của Tạo hóa, đó là sự hài hòa.
Với thiên nhiên chúng ta đã chứng kiến bất cứ sự áp đặt cưỡng bức nào phá đi sự hài hòa vốn có của thiên nhiên tạo nên sự xới tung xung đột đều bị thiên nhiên trừng phạt khốc liệt. Với các quốc gia, thể chế của con người cũng vậy, bất cứ sự dịch chuyển nào không hài hòa tức là mang tính áp đặt, cưỡng bức trước sau đều thất bại. Có thể khẳng định rằng sự hình thành nên nước Trung Hoa ngày nay là kết quả của quá trình áp đặt, cưỡng bức bằng máu của hàng triệu người, như sự hình thành gọi là “thống nhất quốc gia” của bạo chúa Tần Thủy Hoàng bằng chất chồng núi xương hơn 2000 năm trước, sẽ thất bại vì không hợp lẽ Trời, không hợp lòng người, đương nhiên không thể hài hòa.
Để biết thuận hay không thuận,Trời có thể khó hỏi với những ai không thông tường Kinh dịchđể khảo và thấu hiểu lẽ Trời, quy luật của Tạo hóa nhưng người thì nào có khó hỏi?
Vậy nếu nhà cầm quyền Trung Nam Hải hiện nay của nước TQ với hơn một tỷ ba dân chiếm một phần sáu nhân loại, tìm hỏi những người dân Tây Tạng, Mãn, Tân Cương và cả những tộc của Bách Việt chủ nhân lâu đời nhất tạo nên nền văn minh nông nghiệp và nền văn hóa vĩ đại từ bờ Nam sông Dương Tử thì sẽ có được những câu trả lời “thuận” hay “nghịch”.
Vậy thì đến bao giờ ở TQ mới có được cuộc trưng cầu dân ý mang tính sống còn cốt lõi của lẽ hưng thịnh bền vững không chỉ cho đất nước TQ hiện nay mà còn cho cả Hành tinh này?
Câu trả lời không khó. Vì, chỉ một đất nước dân chủ thật sự, tự do thật sự, các quyền cơ bản của con người được tôn trọng thật sự mới có được cuộc trưng cầu dân y để thuận theo lòng dân như thế. Liên bang Xô viết đã trả lại vận mệnh của 15 quốc gia, dân tộc khác biệt theo nguyện vọng “ai làm chủ nhà nấy” một cách êm thấm chính nhờ làn sóng dân chủ, tự do này. Và một ngày không xa TQ cũng sẽ như vậy. Người Hán sẽ trở lại đúng bản thể của mình để là láng giềng chung sống hòa bình hài hòa với người Tây Tạng, người Tân Cương, người Nội Mông, người Bách Việt với quy luật và sự sắp đặt ngàn xưa của lẽ Trời: Ai làm chủ nhà nấy. Và chỉ khi vậy thì cái thế lực bành trướng Đại Hán hay cái gọi là tham vọng “trỗi dậy Trung Hoa” một cách ngông cuồng của thế lực cầm quyền TQ hiện nay làm đảo lộn sự hài hòa thống nhất Thiên - Địa - Nhân mới không thể có cơ hội và điều kiện ngóc đầu. Điều này đồng nghĩa với chấm dứt tận gốc rễ nguy cơ chiến tranh ở biển Hoa Đông cũng như ở biển Đông mà cả thế giới đang lo ngại.
Con đường tất yếu đã rõ, nhưng làm thế nào để thúc đẩy sớm tiến trình hợp quy luật này?
- Trước hết đó là Sứ mệnh của chính những người đang sống trên đất nước TQ mà sự đòi hỏi về tính tự quyết và dân chủ đang và càng ngày càng là đòi hỏi bức thiết nhất, chính đáng nhất giữa trào lưu dân chủ toàn cầu không thể cưỡng lại này.
- Sự bành trướng Đại Hán rõ ràng đang phá sự ổn định, sự tồn tại hài hòa của nhân loại, vì vậy vấn đề dân chủ và tự quyết của người TQ không chỉ còn là của riêng người TQ mà liên thông gắn bó mật thiết như một thể thống nhất với bộ phận còn lại của nhân loại trên nền tảng tự quyết và dân chủ mà Tạo hóa công bằng, bình đẳng ban tặng cho bất cứ dân tộc nào. Thế giới chưa thể quên bài học về chủ nghĩa phát xít Hitler, chính vì các quốc gia chỉ nghĩ lợi ích của riêng mình một thời gian dài không đồng lòng chung tay ngăn chặn chế độ phát xít độc tài, góp phần nuôi dưỡng chế độ độc tài ấy dẫn đến thảm họa khủng khiếp cho nhân loại.
- Việt Nam làm gì trước bài toán mang tính sống còn không những đối với VN mà đối với nhân loại này? Câu trả lời cũng rất đơn giản là không có bất cứ con đường nào khác VN phải phát triển theo quy luật vận hành hợp với quy luật vận hành của vũ trụ mà Kinh dịch của tổ tiên người Việt đã vạch ra, đó chính là nguyên tắc ba không: “Không xung khắc người với người, không xung khắc người với thể chế, không xung khắc người với thiên nhiên”.
Thế giới đã thay đổi VN phải thay đổi! Và sự thay đổi này là sự chuyển dịch tất yếu. Cái đích của sự chuyển dịch tất yếu ấy chính là sự bất dịch muôn đời: Lòng Người, lòng Đất, lòng Trời hòa làm một. Cốt lõi vấn đề ở đây đồng thời cũng là trục của sự chuyển dịch- thay đổi, đó là phải xây dựng một thể chế kết nối hài hòa chặt chẽ lòng Người với lòng Đất, lòng Trời. Thể chế đó phải là thể chế đồng thuận dân chủ, không thể khác! Sự cường thịnh của VN một láng giềng gắn bó nguồn cội về chủng tộc, về văn hóa với hàng trăm triệu người Bách Việt đang sống ở TQ sẽ góp phần không nhỏ về niềm tự hào và khát vọng nhân văn cội nguồn Bách Việt trở thành động lực thúc đẩy tiến trình dân chủ nhân văn và tinh thần độc lập tự quyết của cả nước Trung Hoa.
Trong quá trình chuyển dịch này Nhân loại có thể sẽ chứng kiến sự trở lại một quốc gia đã từng rất huy hoàng làm nên nòng cốt của tộc Bách Việt đó là Văn Lang hoặc một phần của nó cách đây hơn 2000 năm là Nam Việt mà lãnh thổ bao gồm cả vùng Quảng Đông, Quảng Tây, Vân Nam, vươn ra cả đảo Hải Nam trước khi bị nhà Hán tàn bạo xâm chiếm. Một Nam Việt ấy sẽ tất yếu hợp nhất với Việt Nam theo lẽ “Thuận” thành một dải non sông nước Việt ngàn đời (tất nhiên bao gồm cả quần đảo Hoàng Sa, quần đảo Trường Sa) mà các tổ tiên Kinh Dương Vương, Lạc Long Quân cùng Mẹ Âu Cơ theo mệnh Trời đã tạo dựng nên. Một nước Việt với tư tưởng hòa hiếu lấy nền tảng là chữ “Thuận” mà cơ Trời đã định cho hình chữ S – hình Thái cực âm dương hài hòa của Việt Nam sẽ là nơi hội tụ của tư tưởng Trung Đạo sống hòa bình, thịnh vượng bên một nước Trung Hoa của người Hán luôn mạnh mẽ văn minh nhưng đã vào khuôn khổ vốn có, khiêm nhường.
Đã đến lúc tất cả người Việt ở bất cứ đâu từ bờ Nam sông Dương Tử, từ Trung Nguyên nơi sừng sững núi Thái Sơn hay 90 triệu người đang sinh sống trên dải đất hình chữ S hoặc hàng chục triệu người đang sống khắp nơi trên thế giới là con cháu của Bách Việt nhận thức ra cùng cội nguồn của mình. Đồng thời cũng nhận thức ra sứ mệnh phục hồi và phát triển nền văn minh Bách Việt góp phần xây dựng, kiến tạo lại nền văn minh ấy phát triển rực rỡ xứng đáng là bản thể tô tem Rồng, dâng góp cho nhân loại các giá trị của mình để mãi mãi là một phần máu thịt không thể tách rời của nhân loại.
Xung đột xảy ra ở Biển Đông với thế lực bành trướng Đại Hán hiện nay có thể chính là cơ hội để sức mạnh Rồng tiềm ẩn trong từng huyết mạch người Việt thức dậy và vùng dậy nhận lấy Sứ mệnh thiêng liêng của mình góp phần thiết lập lại trật tự mà quy luật Tạo hóa đã ấn định thể theo lòng Người, lòng Đất mẹ, lòng Trời.
L.T.V.
Tác giả gửi BVN
Copy từ http://boxitvn.blogspot.com/2014/05/trung-quoc-banh-truong-va-tan-ra.html