Việt Nam Sẽ Học Bắc Triều Tiên?
DECEMBER 25, 2013 BY 40 COMMENTS
Đại sứ Việt Nam “giải mã” “Không ngờ Triều Tiên phát triển đến như vậy!”
Bên lề Hội nghị ngoại giao 28 vừa diễn ra ở Hà Nội, PV Lao Động đã có cuộc phỏng vấn Đại sứ Việt Nam tại Triều Tiên Lê Quảng Ba về đời sống xã hội bên trong một đất nước Triều Tiên bị cấm vận, khép kín. Những thông tin được Đại sứ Lê Quảng Ba đưa ra đã hé mở hình ảnh về một đất nước Triều Tiên ít người biết đến, với cơ sở hạ tầng phát triển và thành phố được quy hoạch bài bản.
- Thưa Đại sứ, hình ảnh của Triều Tiên hiện nay chủ yếu được biết đến như một quốc gia nhiều tiềm lực quốc phòng, nhưng cuộc sống xã hội còn nhiều khó khăn. Từ góc nhìn của Đại sứ, một Triều Tiên thực sự sẽ như thế nào?
- Đúng là nếu chỉ đọc báo chí bên ngoài thì tưởng như Triều Tiên rất đói khổ, kiệt quệ.
Song nhiều đoàn của Việt Nam và các nước khác sau khi thăm Triều Tiên về đều có chung cảm tưởng: Không ngờ Triều Tiên lại phát triển đến như vậy. Cơ sở hạ tầng của Triều Tiên rất phát triển, họ có tàu điện ngầm từ mấy chục năm trước, đường phố rộng rãi, sạch đẹp và có nhiều tòa nhà cao tầng hoành tráng.
Họ quy hoạch thành phố rất bài bản. Triều Tiên có sân vận động to gấp gần 4 lần sân Mỹ Đình của Việt Nam. Đó là nói về bên ngoài. Còn những chương trình biểu diễn nghệ thuật của họ thì thực sự đáng khâm phục.
Tôi nghĩ ở đây có vấn đề về thông tin. Chẳng hạn như có 100 thông tin, hình ảnh đăng tải trên thế giới về Triều Tiên thì có đến 80% là từ báo chí phương Tây, hay các nước mà Triều Tiên gọi là thù địch – tức chỉ nói xấu, hay không có thì dựng ra là có. Bản thân Triều Tiên cũng ít đưa hình ảnh của mình ra ngoài, nên dễ dẫn đến bị nhìn nhận sai lệch. Riêng tôi thấy rằng cần bình tĩnh xem xét và đặt lại câu hỏi: “Bao giờ ta có thể làm được như họ?”
- Theo ông, đâu là những lĩnh vực mà Triều Tiên hiện vượt trội?
- Hoàn cảnh của họ hiện nay bị bên ngoài bao vây, cấm vận giống Việt Nam vài chục năm trước. Nhưng trong điều kiện đó, họ vẫn phát triển cơ sở hạ tầng, công nghệ và đặc biệt là nghệ thuật đến mức tinh vi như vậy thì rất đáng nể. Tôi cho rằng đó cũng là điều để suy nghĩ.
- Một bài viết mới đây trên Hãng thông tấn Anh Reuters bình luận, Triều Tiên dưới thời kỳ của nhà lãnh đạo trẻ tuổi Kim Jong-un đã có tốc độ phát triển nhanh về xây dựng, không chỉ ở các khu vực thành thị mà cả ở vùng nông thôn. Đại sứ có chung nhận định?
- Ý kiến nhận xét này khá đúng. Tốc độ xây dựng đang lan nhanh không chỉ ở Bình Nhưỡng hay các thành phố lớn khác, mà cả ở các khu vực nông thôn. Những dịp tôi đi đến các tỉnh, địa phương của họ đều thấy các công trình công cộng từ cầu, đường cho đến nhà ở đang mọc lên khắp nơi.
Xây dựng mới từ năm 2012 trở lại đây nhiều hơn so với thời kỳ trước, gồm cả những công trình hoành tráng và tầm cỡ như khu công viên nước, khu đua ngựa. Nói thật là tôi chưa từng được nhìn thấy hay đến những khu vực đẹp và tầm cỡ hơn thế. Chúng rất rộng, to và hiện đại. Nếu thả bộ ở một khu phố của Bình Nhưỡng và không nhìn thấy chữ Triều Tiên thì ai cũng cứ nghĩ rằng họ đang ở một nước phương Tây nào đó.
- Thật đáng ngạc nhiên…
- Cảm nghĩ của bạn cũng giống nhiều người sau khi đến Triều Tiên. Trước khi đến, họ cứ nghĩ Triều Tiên là quốc gia vô cùng nghèo đói và khốn khổ, người dân thì hiếu chiến. Nhưng đó là bởi họ chưa trực tiếp tham quan Triều Tiên. Cha ông ta đã có câu “Trăm nghe không bằng một thấy”. Nếu ta tiếp nhận thông tin qua nguồn gián tiếp, sự sai lệch sẽ rất nhiều.
Song, có một điều đặc biệt ở Triều Tiên là đi đến đâu sẽ chỉ biết đúng nơi đó, chứ không thể suy luận hết về mọi thứ. Nhất là về chính sách hay về quyết định của họ. Họ rất linh hoạt và có nhiều sự thay đổi. Trở lại với câu hỏi của bạn về nhận định của Reuters, thực ra Triều Tiên vốn đã có một mức phát triển như vậy, nhưng do họ không biết đến nên tưởng là mới.
- Trong một phân tích của phương Tây gần đây, có dự đoán nếu khả năng thống nhất bán đảo Triều Tiên diễn ra thì đây sẽ là đất nước vô cùng hùng mạnh, vì bản thân dân tộc Triều Tiên đã tiềm ẩn nhiều nội lực. Nhận định của đại sứ?
- Tôi nghĩ, có nhiều dân tộc bên ngoài làm được nhiều điều vĩ đại và Triều Tiên là trường hợp rất đáng nghiên cứu để tham khảo. Trước hết là để đánh giá được cho đúng họ và tìm ra được những lĩnh vực mà ta có thể hợp tác. Về công nghệ cao, Triều Tiên có nhiều thành tựu mà ta phải ngưỡng mộ.
Tiềm lực của người Triều Tiên chính là sức mạnh tinh thần và văn hóa, từ đó dẫn đến tiềm lực quốc phòng của họ. Còn về khả năng thống nhất thì đó là câu chuyện còn dài.
- Đâu là điều mà Đại sứ ấn tượng nhất về con người và đất nước Triều Tiên?
- Đó chính là sự chịu khó, chịu khổ và tinh thần lao động của họ. Bên cạnh đó là ý chí dân tộc và phải nói dân tộc Triều Tiên rất tài hoa. Nếu đi xem một buổi biểu diễn của họ thì mới thấy tinh hoa và chiều sâu văn hóa của họ lớn đến thế nào.
Comment của Alan Phan: Tôi ghi câu nói để đời của Ngài Đại Sứ, “Bao giờ ta có thể làm được như họ?”. Xin báo cho Ngài và các quan mừng…ngày đó cũng gần đến rồi… Chúng ta nên chuẩn bị một đại thắng mùa xuân mới/
GDP Triều Tiên bằng 5% Hàn Quốc
Theo Vietnamnet 10/4/2013
Triều Tiên và Hàn Quốc đã bị phân tách vào cuối thế chiến thứ hai, kể từ đó họ đã đi theo hai con đường hoàn toàn khác nhau.
Sau mấy chục năm, Hàn Quốc trở thành một cường quốc kinh tế, đứng vào hàng ngũ 20 nền kinh tế lớn nhất thế giới. Hàn Quốc có những công ty nổi tiếng toàn cầu như Samsung, Hyundai, LG…
Miền Bắc trung thành với triết lý tự cung tự cấp, trở thành một trong những quốc gia nghèo nhất thế giới.
Dưới đây là một số dữ liệu cho thấy sự khác nhau rõ rệt giữa hai miền về kinh tế và xã hội.
GDP của Hàn Quốc (sức mua tương đương) là 1,622 tỷ USD. Triều Tiên là 40 tỷ USD.
GDP của Hàn Quốc (tỷ lệ tăng trưởng thực tế) là 2,7%. Triều Tiên là 0,8%.
GDP bình quân đầu người của Hàn Quốc là 32.400 USD tại Hàn Quốc. Triều Tiên chỉ là 1,800 USD.
Xuất khẩu của Hàn Quốc là 552,6 tỉ USD, trong khi của Triều Tiên chỉ là 4,71 tỉ USD
Tỉ lệ trẻ sơ sinh chết ở Hàn Quốc là 4,08 trẻ/1000 ca, còn ở Triều tiên là 26.21 trẻ/1000 ca.
Tuổi thọ trung bình ở miền Nam là 79,3. Tuổi thọ ở Triều Tiên ít hơn 10 năm, ở mức 69,2 tuổi.
81,5% người của Hàn Quốc truy cập vào Internet trong khi chỉ có dưới 0,1% người Triều Tiên được trải nghiệm dịch vụ này.
Tỷ lệ giết người có chủ ý trên 100.000 dân là 2,6 ở miền Nam. Ở Triều Tiên là 15,2.
Qua thống kê, dường như Hàn Quốc hơn hẳn Triều Tiên về mọi mặt ngoại trừ một điểm đó là số lượng người phục vụ trong quân đội, ở Hàn Quốc là 655.000 người còn ở Triều tiên là 1,19 triệu người.
Ngoài ra còn một số yếu tố lạ trong mối quan hệ giữa Triều Tiên và Hàn Quốc là có một số lượng đáng kể những người tị nạn Triều Tiên đã trở lại miền Bắc sau khi sinh sống ở miền Nam một thời gian.
Những con số vô cùng khác nhau ấy đã cho thấy chính sách kinh tế đã làm thay đổi 2 miền như thế nào sau 50 năm.
Nếu 2 miền thống nhất, sự khác nhau về kinh tế xã hội sẽ là một rào cản lớn. Khi nước Đức thống nhất, GDP bình quân đầu người của Đông Đức bằng 40% của Tây Đức. Còn hiện giờ GDP bình quân đầu người của Triều Tiên bằng 5% của Hàn Quốc.
Nhị Anh (theo BI)
Lối sống khó tin của giới giàu có Triều Tiên
Triều Tiên thực sự là một ốc đảo nghèo đói nghèo khi đại đa số người dân phải chạy ăn từng bữa. Nhưng không thể phủ nhận rằng trong hai thập kỷ qua, có một bộ phận đang giàu lên trông thấy.
Theo Vietnamnet 20/12/2013
Người giàu, họ là ai?
Không phải tất cả những người giàu có Triều Tiên đều là các quan chức chính phủ. Rất nhiều trong số đó là nhà buôn, doanh nhân, những người có thu nhập khá cao so với mức trung bình cả nước.
Không có thống kế chính thức về số người giàu của Triều Tiên cũng như tài sản của họ nhưng theo tính toán, một gia đình kiếm được hơn 300-400 USD/ tháng đã được coi là khá dư giả. Còn những người thu nhập hàng ngàn USD thì hẳn là giàu có.
Ăn chơi nhưng theo kiểu…Triều Tiên
Nếu như trước đây, các quan chức có thể được ăn thịt lợn và xem Tivi màu trong căn hộ rộng rãi của mình- những điều mà dân thường không dám mơ tới thì ngày nay, tầng lớp giàu có mới nổi nước này đã biết sắm xe riêng, đi ăn nhà hàng…
Mua tủ lạnh để…khoe mẽ
Người giàu Triều Tiên thích thể hiện quyền lực và sự giàu có. Tủ lạnh, máy giặt, điều hòa có thể là những vật dụng thông thường ở các quốc gia phát triển nhưng tại Triều Tiên, chúng lại là mặt hàng đẳng cấp thượng lưu. Người giàu và nổi tiếng nước này đôi khi bỏ tiền ra mua những sản phẩm như vậy không phải để sử dụng (vì tình trạng mất điện thường xuyên) mà là để khoe mẽ.
Ở Triều Tiên, việc sở hữu các thiết bị điện dân dụng như Tivi LCD, nồi cơm điện, nội thất Tàu hay máy tính cho trẻ con là biểu hiện của một gia đình giàu có.
Xe đạp, xe máy đã là giàu
Hay ngay cả những gia đình tương đối giàu có cũng chỉ sở hữu một chiếc xe đạp hoặc xe máy sịn. Những chiếc xe khách tư nhân không còn quá xa lạ nhưng chúng rất đắt và chỉ dành cho giới giàu có nhất. Vì việc sở hữu xe hơi riêng hiện còn bị cấm tại đất nước này nên để tránh phiền phức, chủ nhân đành nhờ một cơ quan nào đó đăng ký hộ với thông tin…xe là tài sản nhà nước. Tuy nhiên cũng phải nói, việc có xe hơi ở Triều Tiên vẫn còn vô cùng hiếm hoi.
Thích đi ăn nhà hàng
Người Triều Tiên yêu thích ẩm thực. Đi ăn ngoài vì thế trở thành phương thức giải trí ưu chuộng đối với người giàu nước này. Một bữa ăn tại nhà hàng cho mỗi người tiêu tốn khoảng 5-15 USD. Đối với người bình thường Triều Tiên thì điều này là không thể. Tuy vậy, hầu hết các nhà hàng ở Bình Nhưỡng đều rất đông khách.
Du lịch là xa xỉ
Đi du lịch vẫn là một hoạt động xa xỉ ở Bắc Triều Tiên. Hầu hết những người giàu nước này chỉ rời thành phố của họ khi cần thiết cho hoạt động kinh doanh. Còn du lịch nước ngoài thì được xem là quá sức tưởng tượng. Chỉ một bộ phận rất nhỏ người giàu Triều Tiên mới đủ khả năng thực hiện những chuyến đi như vậy.
Bắt đầu mua nhà dù là…bất hợp pháp
Về bất động sản, mặc dù thương mại bất động sản vẫn bị cho là bất hợp pháp nhưng nhiều người giàu đã bắt đầu biết mua nhà. Một căn hộ cao tầng có giá khoảng 10.000-25.000 USD tại các thành phố nhỏ và 50.000-80.000 USD tại Bình Nhưỡng. Những khu bất động sản tốt nhất ở thủ đô còn có giá cao hơn, lên đến 150.000 USD.
Đầu tư giáo dục cho con cái
10 năm qua, bộ phận các trường dân lập tại nhiều thành phố Triều Tiên phát triển khá mạnh. Giới giàu có sẵn sàng chi nhiều tiền để đảm bảo con cái họ được học ở những trường tốt hơn. Chúng được học Toán, Tiếng Anh và âm nhạc, võ, vẽ…
HungNinh (Theo Nknews)