Đi cùng ông
Trọng có đến 4 ủy viên Bộ Chính trị phụ trách ngành Tuyên giáo, ngành
Công an, Quân đội và một phó Chủ tịch Quốc Hội, thêm ủy viên Trung ương
Phạm Bình Minh, phó Thủ tướng, Bộ trưởng Ngoại giao. Đủ thấy tầm quan
trọng ra sao.
Một Tuyên bố
chung 9 điểm được đưa ra ngày 8/4. Đây là bản Tuyên bố chung dài nhất
trong quan hệ Việt – Trung từ trước đến nay. Cũng là bản Tuyên bố đậm đà
nhất về « tình nghĩa hữu nghị Trung – Việt sâu đậm do 2 lãnh tụ vỹ đại
Mao Trạch Đông và Hồ Chí Minh vun đắp nên ».
Bản Tuyên bố
nhắc đi nhắc lại 16 chữ vàng và Bốn Tốt tiêu biểu cho tình anh em và
tình đồng chí chí thiết gắn bó 2 đảng và nhân dân 2 nước cùng chung lý
tưởng XHCN cao đẹp. Bản Tuyên bố kể lại sự chi viện to lớn của Đảng CS
và nhân dân TQ cho Đảng CS và nhân dân VN trong « các cuộc chiến tranh
chống xâm lược của nhân dân VN».
Điều đặc biệt
nổi bật là bản Tuyên bố chung kể lể nhiều nhất đến những cam kết về hợp
tác chiến lược toàn diện giữa 2 đảng, 2 Nhà nước, 2 Chính phủ, 2 Quốc
hội, 2 Mặt Trận, về mọi mặt:chính trị, quốc phòng, quân sự, an ninh, đối
ngoại, kinh tế, tài chính, thương mại, tiền tệ, tuyên huấn, đào tạo cán
bộ, văn hóa, văn nghệ, truyền thanh truyền hình. Hai bên cam kết sẽ
tăng thêm trao đổi hàng hóa qua biên giới, tạo điều kiện tăng đầu tư,
nâng cao kỹ thuật công nghiệp, rồi hợp tác giao thông trên biển, trong
biển Nam Hải, ở cửa ngõ Vịnh Bắc bộ. Tất cả đều phát triển mạnh trong kế
hoạch hiện tại 2011-2016 và trong kế hoạch hợp tác 2016-2020 sắp tới.
Điều đặc biệt
nổi bật là trong bản Tuyên bố chung không hề nhắc đến cuộc chiến tranh
biên giới Việt – Trung đầu năm 1979, về sự kiện dàn khoan HD 981 từng
gây sóng gió dữ dội trong quan hệ Việt – Trung, không hề nhắc đến những
hoạt động phi pháp ngang ngược hiện tại trên vùng biển nước ta của phiá
TQ, mở rộng củng cố các khu vực, các hòn đảo, bãi đá bị họ lấn chiếm.
Có những điểm
mới rất quan trọng, khác hẳn với những Tuyên bố chung Việt – Trung trước
đây. Đó là 2 bên cam kết sẽ hợp tác chặt chẽ trên lĩnh vực tài chính -
tiền tệ - ngân hàng, trong lĩnh vực thuế và thanh toán, có hẳn một văn
kiện ký riêng về vấn đề này. Đây có thể là một ràng buộc thâm hiểm nhằm
gắn liền đồng tiền VN với đồng Nhân dân tệ TQ chặt chẽ hơn các ngoại tệ
khác, nâng cao thanh thế của Ngân hàng đầu tư hạ tầng châu Á BIIA - Bank
Investment Infrastructure of Asia - do Trung Quốc lập nên. Tuyên bố
chung cũng nhiều lần nói đến hợp tác giữa hai Bộ tài chính và hai Ngân
hàng Nhà nước.
Tuyên bố chung
nhiều lần nhắc đến quan điểm lấy « đại cục làm trọng » nhằm tăng cường
tình hữu nghị truyền thống, thắt chặt thêm quan hệ hợp tác chiến lược
toàn diện giữa 2 nước, 2 đảng theo 16 chữ vàng : láng giềng hữu nghị -
hợp tác toàn diện - ổn định lâu dài - hướng tới tương lai, và quan hệ 4
tốt : láng giềng tốt, bạn bè tốt, đồng chí tốt, đối tác tốt. Đây là một
ràng buộc nữa để bỏ qua mọi sự kiện được coi là tiểu tiết như phía TQ
ráo riết xây dựng sân bay, pháo đài, trạm Ra-Đa trên các đảo bị lấn
chiếm.
Thế nhưng những
thiếu sót, sơ hở trên của ông Nguyễn Phú Trọng và tùy tùng chuyên gia
đi theo chưa phải là nghiêm trọng nhất. Báo Nhật bản Nikkei Asian Review
ngày 9/4 cho biết « Trong bản Tuyên bố chung Trung – Việt phía VN đồng ý
đưa cảng Hải Phòng vào chương trình xây dựng Con Đường Tơ Lụa trên biển
do Trung Quốc khởi xướng ». ( theo bài viết « Về Tuyên bố chung Việt –
Trung, trên Diễn đàn – Forum của Hải Vân và Vũ Quang Việt – 15/4).
Chủ trương xây
dựng Vành đai kinh tế Tơ lụa – Silk Road Economic Belt, từ TQ qua các
nước Trung Á đến Trung Đông sang tận châu Âu, với đường sắt, ống dẫn dầu
và khí, dài hàng chục ngàn kilômét và xây dựng Đường Tơ lụa trên biển -
Maritime Silk Road từ TQ ra biển Đông VN, xuống Ấn Độ Dương, vào Biển
Đỏ rồi sang Địa Trung Hải cập các bến châu Âu và châu Phi. Đây là 2 công
trình đồ sộ nhất, ban đầu chi phí hơn 50 tỷ đôla, liên hệ đến 65 nước
có hơn 4 tỷ dân, được coi là tham vọng kinh tế trọng điểm rộng lớn chưa
từng có trong 10 năm tới, cũng là mối quan tâm kinh tế hàng đầu của Tập
Cận Bình trong giấc mơ Trung Hoa to lớn Bình thiên hạ của ông ta.
Tham vọng này
cực lớn, nhưng đang vấp phải sự cản phá mạnh mẽ của Ấn Độ, Nhật Bản, các
nước Trung Á thân Nga, các nước Trung Đông cũng như của Hoa Kỳ và châu
Âu. TQ đang rất vất vả tìm kiếm đối tác đồng thuận cho « 2 công trình
thế kỷ » này.
Nếu quả thật như trên, ông Trọng đã nhẹ dạ bị sập bẫy của ông anh Cả của mình.
Có thể ông đã
bị loáng mắt inh tai mất tỉnh táo do sự tiếp đón linh đình của ông tổng
Tập, có duyệt đoàn quân danh dự, có 21 phát đại bác, có Đại Yến tiệc,
quên mất rằng chưa có đồng thuận của Bộ chính trị, chưa có ý kiến của
Quốc hội, Chủ tịch Nước và Thủ tướng Chính phủ, các quan chức chóp bu
này bị đặt trước việc đã rồi. Nhân dân không ai bỏ phiếu bàu ông Trọng
làm Tổng bí thư. Ông chỉ là Tổng bí thư của đảng ông ta. Ai cho ông cái
quyền đứng đầu nước ta ?
Nếu quả thật
như trên thì cái sơ hở sai lầm cực kỳ nghiêm trọng của ông Trọng và cả
đoàn VN nên gọi chính xác là gì ? Có thể gọi là bán nước cho thế lực
bành trướng ? Ông và đoàn của ông ăn nói ra sao với toàn dân ? Tuyên bố
chung có nên đưa ra trưng cầu dân ý của toàn dân ?
Thì ra « cái
tròng Bắc thuộc mới » mà nguyên Bộ trưỏng ngoại giao Nguyễn Cơ Thạch sớm
cảnh báo đã được Tổng bí thư Nguyễn Văn Linh mở đầu năm 1990, tiếp nối
bởi Tổng bí thư Đỗ Mười, rồi bị thắt chặt hơn dưới thời Tổng bí thư tham
quyền Lê Khả Phiêu, để rồi tiếp nối mạnh hơn nữa bởi tổng bí thư Nông
Đức Mạnh, còn rước họa bô-xít vào vùng chiến lược Tây Nguyên, và nay lại
được ông tổng Trọng làm cho cái tròng Bắc Thuộc thêm chặt hơn, ngẹt thở
thêm, dân ta không còn chịu nổi.
Năm đời Tổng bí
thư làm tôi đòi cho ngoại bang phương Bắc chưa đủ sao? Đại Hội Đảng CS
thứ XII hãy trả lời rõ cho toàn đảng và toàn dân nước ta.
Theo Bùi Tín/ VOA